“Rõ ràng là anh...” Tang Trĩ yên lặng, hít một khá, đứng lên, “Em đang được ngồi yên ổn lành lặn, đương nhiên anh áp mặt mày lại ngay sát thực hiện gì?”
Đoàn Gia Hứa rũ đôi mắt xuống, bắt lấy tay cô, cười cợt nói: “Cố tình.”
Bạn đang xem: tang trĩ
Lòng bàn tay anh mát rượi, lực chũm ko nặng trĩu, ko nhẹ nhàng, nhiều khi sẽ không còn tự động công ty bóp bóp đầu ngón tay cô. Tang Trĩ nhìn anh.
Đoàn Gia Hứa kéo cô thoát ra khỏi quán coffee: “Muốn nhân thời cơ này nhằm em hít anh một chiếc.”
Tang Trĩ nhấp môi bên dưới, trầm giọng nga một giờ đồng hồ.
“Chờ từng nào lâu rồi?” Đoàn Gia Hứa cúi đầu, nhìn xuống Tang Trĩ, thuận mồm nói: “Đã nốc hẳn một ly coffee to lớn như thế, dĩ nhiên cũng cho tới sớm rồi chính không?”
“Không lâu, em mải nghịch ngợm năng lượng điện tử quên cả thời hạn.” Tang Trĩ rằng, “Sao anh biết em ngồi đây?”
Đoàn Gia Hứa chỉ nhập cửa ngõ kính của quán coffee: “Anh nhận ra em. Lần sau nếu như cho tới rồi thì cứ thẳng lên văn chống tìm hiểu anh, hoặc thẳng gọi anh xuống cũng rất được.”
Tang Trĩ gật đầu.
Hai người cho tới cửa hàng thịt nướng, tìm hiểu một điểm tự do thoải mái ngồi xuống.
Đoàn Gia Hứa chũm khăn giá xoa xoa tay, tiếp sau đó lấy bình nước xối mang lại Tang Trĩ: “Còn nên đua một môn nữa chính không? Bao giờ em thi?”
Tang Trĩ: “Thứ năm ạ.”
“Ba ngày nữa?”
“Vâng.” Tang Trĩ đem tay dụi dụi đôi mắt, “Cho nên em lăm le chiều tối về trọ tại trường ngủ bù, bao nhiêu thời điểm hôm nay thức tối liên tiếp, em chuẩn bị sập mối cung cấp rồi.”
Đoàn Gia Hứa cười: “Vậy tuy nhiên vừa phải rồi còn nốc ly coffee rộng lớn như thế?”
Tang Trĩ nghiêm ngặt trang nói: “Thì vì thế ham muốn ngủ nên em mới mẻ nốc coffee cơ, em cứ nốc coffee nhập tiếp tục buồn ngủ.”
“Sao thể hóa học em kì quặc thế,” Đoàn Gia Hứa hài hước rằng, “Mấy ngày nữa còn nên thức tối không?”
Top truyện HOT update liên tục
“Không cần thiết.” Tang Trĩ rằng. “Còn phụ vương ngày nữa mới mẻ đua, em vẫn đầy đủ thời hạn ôn.”
“Vừa rồi phỏng vấn thế nào?”
“Khá ổn định, em với cảm hứng hoàn toàn có thể được trao. Công ty cơ chừng như đang được vô cùng cần thiết người.” Tang Trĩ gãi đầu một chiếc, đùng một cái căn vặn, “Gia Hứa, anh nhị em với liên hệ với anh không?”
Nghe cô rằng vậy. Đoàn Gia Hứa đánh giá năng lượng điện thoại: “Không. Sao thế?”
“…”
Lần tranh cãi này coi đi ra với chút nguy hiểm.
Nhưng suy nghĩ cho tới ai cơ thậm chí là còn kể từ chối nhận lời nhắn của cô ý, Tang Trĩ lên cơn cáu gắt, không thích rằng chất lượng mang lại Tang Diên, bực bản thân nốc một hớp trà, mặt mày ko biểu cảm đáp: “Cãi nhau.”
“Nhưng tuy nhiên bên trên sao?”
“Anh ấy từ chối mang lại em ở lại ngôi trường kì ngủ hè, tiếp sau đó còn nói…” Tang Trĩ ko rằng không còn câu, bởi dự một chút ít bèn căn vặn tìm hiểu, “Đúng rồi, anh với rằng với anh trai em về mối liên hệ của tất cả chúng ta không?”
“Không.” Đoàn Gia Hứa thản nhiên trả lời: “Vốn ý định hè em về Nam Vu, anh cũng xin xỏ doanh nghiệp lớn mang lại ngủ luật lệ bao nhiêu ngày cho tới mái ấm em, thuận tiện thì thầm này với Tang DIên.”
“Vậy giờ tính sao?”
“Giờ chỉ từ kì ngủ Quốc khánh, đến thời điểm cơ nhị tất cả chúng ta thuộc sở hữu Nam Vu thưa chuyện, được khổng? Đủ thật thà chưa?” Đoàn Gia Hứa cười cợt, “Tự dẫn xác cho tới cửa ngõ mang lại cậu tớ tẩn một trận.”
“…” Tang Trĩ không tồn tại khí lực rằng, “Chắc ko cho tới nỗi cơ đâu.”
“Không sao đâu.” Đoàn Gia Hứ ko bao nhiêu nhằm ý cho tới yếu tố này, cặp đôi mắt hoa móc cong cong, tâm lý anh rất là chất lượng, “Anh vô cùng sướng lòng chịu đựng trận đòn này.”
Ăn cơm trắng trưa kết thúc, nhị người chuồn dạo bước một vòng xung quanh cơ nhằm tiêu xài thực. Sau cơ Tang Trĩ bắt tàu năng lượng điện về ngôi trường học tập. Lúc về cho tới kí túc xá vẫn chính là 2h chiều.
Trong chống chỉ mất 1 mình Ninh Vi.
Tang TRĩ nhìn chóng của Uông Nhược Lan và Ngu Tâm đã và đang được bố trí nhỏ gọn, thật sạch thì hỏi: “Hai thanh niên cơ về rồi à?”
“Ừm.” Ninh Vi đang dần thu xếp đồ vật, “Hai đứa nó đua kết thúc không còn rồi, vừa phải tích lũy kết thúc tư trang, cũng mới mẻ tách chuồn thôi. Ngu Tâm thì về mái ấm, Uông Nhược Lan thì chừng như chuồn phượt với chúng ta trai.”
Cả chống còn từng Tang Trĩ còn môn đua.
“Bạn trai bản thân mướn chống bên phía ngoài.” Ninh Vi rằng, “Mình trải qua ở với anh ấy nên hè này bản thân ko ở trọ tại trường.”
Tang Trĩ a một giờ đồng hồ, với chút buồn: “Mình còn tưởng với người bầu chúng ta qua chuyện ngày hè cô độc này chứ.”
“Cậu hoàn toàn có thể tìm hiểu Đoàn ca ca của cậu nha.” Ninh Vi ngấc đầu nhìn cô, cười cợt híp đôi mắt, “ Lại rằng, tư vị mới mẻ yêu thương ra sao? Không chính, nằm trong crush thì thầm thương trộm ghi nhớ xưa nay ở cùng với nhau, cảm hứng thế nào?”
“Cũng khá sướng.” Tang Trĩ suy tư, bởi dự rằng, “Mình cảm nhận thấy không tồn tại gì khác lạ.”
“Ừm?”
“Thì vẫn như lúc trước phía trên thôi, vẫn cho tới những điểm cả nhị thông thường hoặc cho tới, không tồn tại gì khác lạ cả… Ngoại trừ hôm cơ.” Tang Trĩ đùng một cái nâng tay chạm nhập môi, “Ngoại trừ vấn đề đó, thì chừng như không tồn tại gì khác lạ.”
“Nhìn thể hiện này,” Ninh Vi quá bất ngờ, rất là sửng sốt nói: “Hai người vẫn hít rồi?”
“…”
“Hôm này đã hít nhau?” Ninh Vi hưng phấn hẳn lên. “Chắc canh là Đoàn ca ca dữ thế chủ động a? Chính là thế, tuổi thọ rộng lớn với không giống.”
“Nhưng bản thân cảm nhận thấy phản xạ có vẻ như ko chính lắm,” Tang Trĩ nhỏ giọng thì thì thầm. “Mình căn vặn cậu, Khi cậu ở nằm trong tình nhân, Khi nhị người dân có những động tác cử chỉ kha khá thân thiết, cậu với khẩn trương không?”
“Hồi đầu thì với,” Ninh Vi rằng, “Nhưng bản thân cảm nhận thấy đối với bản thân, anh ấy còn khẩn trương rộng lớn ấy, tình nhân bản thân ấy à, là loại nam nhi kha khá hoặc ngượng ngùng thùng, yêu thương nhau một mon cho tới tay bản thân còn không đủ can đảm bắt. Haizzz thực hiện bản thân trong tâm địa mình thích gào thét ấy chứ.”
“…”
“A, suy nghĩ lại, bản thân cảm nhận thấy phiên bản thân mật khẩn trương như vậy, trọn vẹn là chính vì anh ấy truyền sang trọng.” Ninh Vi liếc đôi mắt, “Nhưng giờ nhị đứa tự do thoải mái rất là nhiều rồi, thương hiệu ấy ấy à trước mặt mày bản thân thả rắm, còn dám mặt mày giầy vu vạ cho chính mình ấy chứ.”
Tang Trĩ cười cợt đi ra tiếng: “Cái gì vậy???”
Ninh Vi cù quay về công ty đề: “Thế là thời điểm hiện tại cậu thường hay bị lúng túng, ngượng ngùng trước mặt mày anh ấy chứ gì?”
“Ừ.” Tang Trĩ với chút rầu rĩ, “Sau cơ tựa hồ nước như anh ấy có vẻ như ko vui… Mình hãi anh ấy hiểu nhầm, với bản thân, thể hiện như thế đó là vô cùng quí, vô cùng quí anh ấy nên mới mẻ lúng túng.”
“A? Chắc là anh ấy tiếp tục không hiểu biết nhiều lầm đâu.”
“Nhưng bản thân ko rằng trực tiếp mang lại anh biết,” Tang Trĩ rằng, “mình cảm nhận thấy nếu như không rằng trực tiếp tanh tưởi anh ấy sẽ không còn biết mất mặt.”
“Thế à?” Ninh Vi trừng đôi mắt, “Cứ tự do thoải mái cùng nhau chuồn, ko cần thiết cẩn trọng từng li từng tí như vậy, thực hiện chuyện gì rồi cũng nên phân tích và lý giải này nọ ko nên thời hạn về sau tiếp tục vô cùng mệt rũ rời hoặc sao?”
“…”
“Có nên cậu từ xưa vẫn với thói quen thuộc khẩn trương trước mặt mày anh tớ, bởi trước đó luôn luôn ngơm ngớp bị anh ấy trừng trị hiện tại tình cảm? Nhưng giờ không giống rồi, thời điểm hiện tại nhị cậu vẫn ở với mọi người trong nhà, cậu chỉ việc thể hiện đi ra rằng cậu quí anh ấy, anh ấy tiếp tục hiểu thôi.” NInh Vi rằng, “Mình chỉ hoàn toàn có thể răn dạy cậu như thế, đó là vì thế bản thân suy nghĩ domain authority mặt mày cậu cũng ko nên mỏng mảnh chỉ là vì tư tưởng đơn phương nhiều năm trở thành thế này thôi.”
Tang Trĩ ko nhịn được nói: “Cậu đó là đang được ca ngợi bản thân, hoặc đang được sỉ vả bản thân vậy?”
“Chỉ là ham muốn tè Tang Tang của tất cả chúng ta yêu quý hạnh phúc, tự do thoải mái một chút ít. Nếu bản thân là cậu, dĩ nhiên canh ngày nào thì cũng quấn lấy anh tớ đòi hỏi anh tớ ôm, hít, yêu thương chiều.” Ninh Vi kéo vali, vệ sinh những giọt mồ hôi trán, “Thích ai cơ, chỉ phụ thuộc vào việc cậu rằng cậu yêu thương bọn họ là trọn vẹn không có tác dụng. CŨng đâu thể, anh tớ hít cậu một chiếc, cậu ngay tắp lự bực bản thân ko sướng, sau này lại chạy cho tới bảo anh tớ, cậu thiệt sự vô cùng quí anh tớ, thế với tương đương vừa phải tấn công vừa phải xoa không?”
Tang Trĩ trầm mang trong mình một hồi rồi nhẹ nhàng gật đầu.
“Với lại, ko nên cậu rằng anh tớ coi cậu như 1 cô em gái tuy nhiên nuông chiều chiều sao? Thêm nữa nhị người xa nhau chừng nhiều tuổi hạc như thế, xác minh anh ấy luôn luôn rất là chiều theo gót ý cậu. Nếu cậu cảm nhận thấy tình yêu cải cách và phát triển quá nhanh chóng, cảm nhận thấy ko quí, với kỹ năng anh ấy cũng tiếp tục vì vậy tuy nhiên ko miễn chống.” Ninh Vi rằng, “Mình rằng đặc điểm này trọn vẹn là kể từ tay nghề xương huyết của phiên bản thân mật, tình nhân bản thân ấy, khi đầu rất là dễ dàng ngượng ngùng thùng, nhiều khi khiến cho bản thân cảm nhận thấy, bản thân đùa nghịch ngợm với anh lại tương đương bản thân là chũm thú trêu chọc tè bạch thỏ.”
“…”
“Không cần thiết nhằm ý rất nhiều, những cậu với thời hạn tuy nhiên.” Ninh Vi trải qua xoa đầu Tang TRĩ: “Biết đâu anh ấy đó là người bắt tay cậu cả đời.”
Tang Trĩ sửng sốt: “Sau cơ thì sao?”
“Sau đó?” Ninh Vi cười cợt rằng, “Cậu ham muốn thế nào là thì cứ thực hiện thế cơ, anh tớ hoàn toàn có thể nhẫn nhịn thì nên nhẫn nhịn, ko thể nhịn được thì ngay tắp lự tranh cãi một trận. Không lẽ cậu lăm le cẩn trọng từng li từng tí như vậy cả đời.”
Sau Khi Ninh Vi chuồn, Tang Trĩ thay cho một cỗ ăn mặc quần áo không giống, ở lên chóng. Phòng ngủ thu nhỏ, lại yên ổn tĩnh nên giờ đồng hồ điều tiết nghe càng rõ rệt.
Cô gôm gối, để ý tâm lý những điều Ninh Vi vừa phải rằng.
Cũng ko sai.
Tang Diên luôn luôn rằng cô là tên gọi tè quỷ mặt dày mày dạn, giáo đâm ko thủng, vì sao cứ bắt gặp nên Đoàn Gia Hứa domain authority mặt mày trở nên đồng vách Fe của cô ý lại trở thành tờ giấy má mỏng mảnh, vò nhẹ nhàng ngay tắp lự nát nhừ thế này.
Nhưng đặc điểm này thiệt sự nên đối chiếu lại. Da mặt mày cô quả thực dày rộng lớn Tang Diên tuy nhiên ko ăn nhằm gì đối với domain authority mặt mày của Đoàn Gia Hứa.
Nghĩ chuồn suy nghĩ lại, Tang Trĩ vô thức liên tưởng cho tới bất phương trình thể hiện chừng dày domain authority mặt mày của phụ vương người ____ ĐOÀN GIA HỨA >> TANG TRĨ >> TANG DIÊN.
“…”
Đúng là căn phiên bản ko có gì đối chiếu được.
Hôm ni Khi vô tình chạm nhập mặt mày anh, cô thực sự cảm nhận thấy với chút lúng túng ko biết nên thực hiện thế nào là. Nhưng giờ suy nghĩ lại, phiên phiến khi cơ cô nói cách khác trực tiếp một câu: “Em ham muốn hít anh đấy, thì sao nào?”
Đúng đó là khí thế cơ.
Về sau cứ như thế tuy nhiên xây dựng.
Yêu đương thôi tuy nhiên.
Không nên đơn thuần hành vi thân thiết thân mật nhị tình nhân nhau thôi à.
Có gì tuy nhiên nên khẩn trương.
Xem thêm: karl urban
Cô kể từ nhỏ nhắn vẫn tấn công nhau với lũ nam nhi tuy nhiên lớn mạnh, tấn công đấm gãy răng tuy nhiên ko rơi một giọt nước đôi mắt, một tè Tang ác bá trời ko hãi, khu đất ko hãi, trong cả Tang Diên cũng nên nhẫn nhịn cô phụ vương phần. Đúng đó là khuôn mẫu khí khái chặt đinh, chém Fe này.
Chẳng nên đơn thuần yêu thương nhau thôi sao, đơn thuần thơm ngát nhau thôi sao… với gì tuy nhiên nên hãi.
Tang Trĩ càng suy nghĩ ý thức võ thuật càng nâng lên cho tới Khi cơn buồn ngủ trọn vẹn tiêu xài nghiền, cô ngồi dậy, lấy điện thoại thông minh, Open bong chat với Đoàn Gia Hứa, hung hăng nhắn: [Đoàn Gia Hứa.]
Qua bao nhiêu phút Đoàn Gia Hứa mới mẻ nhắn lại: [Sao thế?]
Tang Trĩ: [Anh vẫn muốn nghịch ngợm trò trốn ngoài mật thất không?]
Đoàn Gia Hứa: [Sao tự nhiên với ý thức vậy.]
Tang Trĩ: [Sao đương nhiên suy nghĩ cho tới trò này?]
Tang Trĩ: [Gần ngôi trường mới mẻ banh, với thật nhiều chủ thể hoặc.]
Đoàn Gia Hứa: [Okie.]
Đoàn Gia Hứa: [Không nên em bảo ham muốn ngủ bù à? Cứ ngủ chuồn, lúc nào anh cho tới bên dưới kí túc xá tiếp tục gọi em.]
Sau Khi đưa ra quyết định kết thúc, tâm tình Tang Trĩ cũng thả lỏng rộng lớn, có lẽ rằng bởi quăng quật xuống một vướng vướng nên trong tâm địa tự do thoải mái ngay tắp lự chuồn nhập giấc mộng nhanh gọn.
Giấc ngủ này ngủ thiệt sâu sắc thiệt ngon.
Khi Đoàn Gia Hứa gọi điện thoại thông minh mang lại cô, Tang Trĩ mới mẻ giật thột tỉnh giấc, mơ tơ tưởng màng nhận năng lượng điện, đầu thừng mặt mày cơ là tiếng nói nữ tính của Đoàn Gia Hứa: “Vẫn đang được ngủ?”
Cô tức thời ko phản xạ kịp, trì độn nói: “Anh gọi năng lượng điện cho tới thức tỉnh em, với nên chỉ vì thế ham muốn căn vặn em còn đang được ngủ hoặc không?”
“…” Đoàn Gia Hứa nhảy cười: “Nói gì thế.”
Trầm mang trong mình một lát.
Tang Trĩ từ từ tươi tỉnh lại: “A.”
“Đã ghi nhớ đi ra chưa?”
“Anh đang được ở bên dưới cổng kí túc xá à?”
“Ừm.”
Lại trầm đem.
Tang TRĩ ngồi dậy, nhịn ko được chỉ trích: “Tại sao anh ko gọi em sớm một chút ít.”
“Không vội vã.” Đoàn Gia Hứa quá lười biếng nói: “Giờ em xuống chóng tắm rửa, thay cho ăn mặc quần áo, chuồn giầy là hoàn toàn có thể chuồn được rồi.”
“…” Tang Trĩ xốc chăn lên, trườn xuống giường: “Thế anh ngóng em bao nhiêu phút, em húi máy phía trên.”
Cô chạy một cách nhanh nhất vào trong nhà dọn dẹp tấn công răng, tắm rửa, tiếp sau đó thay cho ăn mặc quần áo, make up giản dị và đơn giản, buộc gọn gàng tóc lại. Nhanh chóng chũm lấy túi đeo, quăng quật điện thoại thông minh và khóa xe nhập, tiếp sau đó chạy cật sức xuống lầu.
Thu thập giản dị và đơn giản như thế cũng mất mặt ngay sát 20p.
Sợ Đoàn Gia Hứa mong ngóng, Tang Trĩ chạy nhị bậc một bên trên lan can. Vừa thoát ra khỏi cửa ngõ kí túc mái ấm, ngay tắp lự nhận ra bóng hình tiêu xài trẹo của Đoàn Gia Hứa. Anh đang được đứng bên dưới nghiền cây ngóng cô. Cô bước nhanh chóng rộng lớn, nhảy chân sáo cho tới trước mặt mày anh.
Nghe thấy giờ đồng hồ chạy, Đoàn Gia Hứa ngấc đầu. Do quá vội vàng, cô ko kịp tạm dừng, đâm sầm nhập lồng ngực anh.
Anh vô thức lùi lại một bước, hãi cô trượt, ngay thức thì đem tay lưu giữ sườn lưng cô. Biểu hiện tại của Đoàn Gia Hứa với chút sững sờ, ko tự động công ty được nhảy cười: “Hôm ni có vẻ như vô cùng hạnh phúc nha?”
Tang Trĩ ngửa đầu nhìn anh, cũng ko tách đi ra, hai con mắt cong cong: “Ừ.”
Đuôi lông ngươi Đòan Gia Hứa giương lên.
Tang Trĩ nhìn anh bao nhiêu giây, mới mẻ lùi lại, lấy điện thoại thông minh đi ra, nháy đôi mắt nói: “Em tưởng rằng anh tiếp tục rằng em dềnh dàng gì tuy nhiên lâu như thế?”
“Không lâu.” Đoàn Gia Hứa nhắc nhở, “Lần sau chớ chạy vội vã như thế, dễ dàng trượt.”
Tang Trĩ gật đầu: “Em vẫn đặt điều vé rồi, hứa hẹn với ông công ty 8h cho tới, tuy nhiên em tính nhị đứa còn chuồn thức ăn nữa nên vẫn hứa hẹn lại dời lịch cho tới 9h. Giờ bản thân chuồn thức ăn là vừa phải.”
Đoàn Gia Hứa bắt tay cô, mon nghiêng đầu: “Được.”
Qua một khi. Tang Trĩ tự nhiên gọi anh: “Đoàn Gia Hứa.”
“Sao thế?”
“Không với gì?” Tang Trĩ thay đổi trở nên giọng điệu thương lượng. đem cả: “Về sau em cứ gọi anh như thế được không?”
“Ừm, ham muốn gọi thế nào là cũng rất được.” Đoàn Gia Hứa với thói quen thuộc vuốt vuốt đầu ngón tay cô, như đang nghịch ngợm loại nghịch ngợm, tiếng nói tràn ngập ý cười cợt, “Anh còn đang được ngóng coi cho tới lúc nào em mới mẻ chịu đựng thay đổi lại xưng hô ấy chứ.”
“Cảm thấy thay cho thay đổi cơ hội gọi,” Tang Trĩ tâm lý, “không nên gọi thêm thắt đuôi ca ca nhập phía sau nữa, nâng tương đương trẻ em con cái nhập mái ấm rằng chiều chuộng người rộng lớn nhập mái ấm gia đình rộng lớn ấy nhỉ.”
“…”
“Mà cũng bên trên anh nhìn em cứng cáp, lại luôn luôn ham muốn quản chế em,” Tang Trĩ rằng, “nên cảm hứng này lại càng tương đương.”
Đoàn Gia Hứa nhíu mày: “Anh lúc nào thì quản chế em chứ?”
Tang Trĩ: “Anh ko cảm nhận thấy thế à? Trước phía trên em cứ vướng mắc, anh quí trẻ em con cái như vậy sao ko sớm lập mái ấm gia đình, sinh một đứa chuồn.”
Đoàn Gia Hứa ngược lại chỉ cười: “Được rồi, ngóng em chất lượng nghiệp vẫn rồi bản thân rằng tiếp yếu tố này.”
“…” Anh rằng kết thúc, Tang Trĩ chợt trí tuệ một chuyện, nhỏ giọng nói: “Chờ cho tới Khi em chất lượng nghiệp ĐH, anh đã và đang 30 tuổi hạc rồi.”
Vốn tưởng cô tiếp tục lại buồn chán, thấy cô điềm đạm thổ lộ chuyện này như vậy, Đoàn Gia Hứa lại sở hữu chút bất thần.
“Hử?”
Tang Trĩ bổ sung cập nhật thêm: “Già mới mẻ với con cái.”
“Ai rằng với em thế?” Đoàn Gia Hứa vừa phải tức phẫn uất vừa phải buồn cười: “Năm mươi tuổi hạc mới mẻ xem là già cả nhé.”
Hai người ăn ở ngay sát cơ. Sau cơ Tang Trĩ dẫn anh cho tới điểm nghịch ngợm móc bay ngoài mật thất.
Hai người cho tới tìm hiểu ông công ty, nghe chỉ dẫn, nhận phòng giải trí. Xong xuôi ông công ty trừng trị mang lại nhị người thẻ thương hiệu nhằm treo nhập cổ.
Tang Trĩ nhìn thương hiệu ghi bên trên thẻ học viên, lại nhìn thẻ của Đoàn Gia Hứa.
Tang Trĩ cười cợt trở nên tiếng: “Tên của anh ấy là Tiểu Hồng, năm nhị lớp 1, là học viên tè học tập.”
Đoàn Gia Hứa cười cợt, theo gót cô, ngoan ngoãn ngoãn đáp lại.
Tang Trĩ gọi: “Tiểu Hồng.”
Đoàn Gia Hứa chất lượng tính, hạnh phúc thưa: “Đến tức thì phía trên.”
Ông chủ: “…”
Giới trẻ em giờ đây yêu quý thiệt sến súa.
Ông công ty quán đem bọn họ cho tới một chống, hướng dẫn sơ qua chuyện những địa điểm bọn họ ko được luật lệ động và điểm được luật lệ động, và những quy tắc của trò nghịch ngợm. Mé nhập là 1 trong những chống được bày trí theo phong cách chống học tập, bên trên bảng đen kịt ghi chép một vài ba sản phẩm số, bên trên bục giảng cũng đặt điều một trong những dụng cụ.
Bên cạnh với một chiếc bàn trưng bày tư liệu, bên trên còn tồn tại biên chép học viên chất lượng nghiệp trong năm.
Tang Trĩ lấy được một chiếc vỏ hộp ở nhập ngăn kéo bàn, là 1 trong những vỏ hộp khóa. Cô nhìn lên bên trên bảng, với cùng một đề toán, suy luận nói: “Giải việc bên trên bảng với nên tiếp tục banh được mật mã của khuôn mẫu vỏ hộp này?”
Đoàn Gia Hứa nhìn xung quanh, tiếp lấy khuôn mẫu vỏ hộp, demo một sản phẩm mật mã vô cùng nhanh chóng khuôn mẫu vỏ hộp đã và đang được banh. Mé nhập với nhị khuôn mẫu đèn bấm.
Tang Trĩ thắc mắc: “Cái này dùng làm thực hiện gì?”
Đoàn Gia Hứa khêu gợi ý: “Chắc là lúc tắt đèn chống, dòng sản phẩm khêu gợi ý ghi chép vì thế dạ quang đãng hoặc vật liệu gì cơ Khi soi đèn này nhập mới mẻ hoàn toàn có thể rất rõ nét.”
“Ồ.” Tang Trĩ cảm nhận thấy bản thân thực sự không tồn tại tâm trí, chiếu theo gót ý tưởng phát minh của anh ấy, bèn chạy cho tới tắt đèn, “Chiếu nhập kia?”
Đoàn Gia đem một chiếc đèn mang lại cô: “Mình cứ chiếu xung xung quanh chống một chiếc.”
Đây là 1 trong những căn chống kín, tắt đèn rồi thì xung xung quanh tối đen kịt như mực, không tồn tại lấy một tia khả năng chiếu sáng. Tang Trĩ banh đèn bấm lên, tùy ý chiếu lên nền mái ấm và xung xung quanh tường.
Đã 10p trôi qua chuyện tuy nhiên không kiếm thêm thắt được đầu nguyệt lão gì.
Tang Trĩ dứt khoát ngồi xổm bên trên mặt mày khu đất, chiếu ánh đèn sáng xuống bên dưới, cô xem xét thấy một dòng sản phẩm chữ trừng trị sáng sủa ở bên dưới chân bàn. Cô khá ngờ vực, để ý nhìn thêm thắt bao nhiêu giây, mới mẻ có hứng gọi Đoàn Gia Hứa: “Ở phía trên với khêu gợi ý này anh.”
Đoàn Gia Hứa đang được tìm hiểu tìm tòi bên trên bục giảng. Nghe cô rằng vậy, anh lại ngay sát nhìn, cũng ngồi xổm xuống, khoảng cách nhị người vô cùng ngay sát nhau.
Xung xung quanh tối om, không khí chật hẹp, như cố ý khiến cho khoảng không gian này càng thêm thắt mập lù mù. Lời rằng thông thường của anh ấy thôi nhập thực trạng này giống như đang được dí sát nhập tai cô tuy nhiên thì thầm thì. Tang Trĩ vô thức quan sát về phía anh, đèn bấm vì vậy cũng thổi lên, soi sáng sủa nửa khuôn mặt mày đẹp nhất của Đoàn Gia Hứa. Dưới ánh sáng vừa đủ ảo, hoàn toàn có thể thấy sinh sống mũi cao trực tiếp, nằm trong song môi thông thoáng mỉm cười cợt.
Cô ghi nhớ cho tới lời nói của Ninh Vi, “Muốn thế nào là thì cứ thực hiện thế ấy.” đùng một cái buông đèn bấm xuống, đứng lên.
Đoàn Gia Hứa chuồn theo: “Em đi kiếm khêu gợi ý không giống à?”
Tang Trĩ trầm đem bao nhiêu giây, căn vặn một đằng, vấn đáp một nẻo nói: “Sợ anh cảm nhận thấy lúng túng, em nhắc nhở anh một chuyện.”
Không gian ngoan như sầm uất cứng lại.
Rất nhanh chóng, Tang Trĩ bất thình lình rằng một câu: “Em lăm le kế tiếp khuôn mẫu hít cơ.”
Xem thêm: phimmoi.net bị cấm
Biểu lộ bên trên mặt mày Đoàn Gia Hứa chợt chốc ngừng lại, ngay thức thì cù đi ra nhìn cô.
“Em vẫn sẵn sàng sẵn sàng.”
“…”
Bình luận