khôn ninh truyện full

“Lúc còn rất rất nhỏ, Uyển Nương đang được thưa với tao, thiên hạ này, phái nữ nhân quyền quý nhất là vợ vua, nhưng mà hoàng cung vợ vua ở gọi là “Khôn Ninh cung”. Ta ngay lập tức căn vặn Uyển Nương, Khôn Ninh cung coi như vậy nào? Uyển Nương thưa, bà ấy cũng ko biết.

Ta ngồi coi mưa rơi bên dưới cái hiên, ngay lập tức nghĩ về, giá chỉ có thể trở thành hồng nhạn cất cánh lượn bên trên khung trời, cất cánh cho tới kinh thành phồn vinh, vô Tử Cấm Thành, coi demo Khôn Ninh cung đi ra sao thì chất lượng biết bao?”

Bạn đang xem: khôn ninh truyện full

Cửa cung đóng góp kín, vẻn vẹn duy nhất cánh hành lang cửa số phía bên trái hé banh. Không gian tham u tối, phảng phất vài ba tia sáng sủa yếu đuối ớt. Khôn Ninh cung náo nhiệt độ rất lâu rồi, giờ khắc này một mỹ nữ cũng ko thấy. Khương Tuyết Ninh 1 mình nửa ngồi nửa quỳ trước án, ngón tay miếng khảnh White trẻo cố gắng đũa hương thơm, nhẹ dịu gảy miếng giấy tờ cháy dở vô chén hương thơm tô son thiếp vàng, làn sương mỏng manh thong dong cất cánh lên. Tay áo nường thêu hoa lá phụng hoàng trải thiệt lâu năm sau sống lưng, bùng cháy rực rỡ tươi tắn rất đẹp, tương phản với bầu không khí âm u vô năng lượng điện.

“Về sau, tao ngược nhiên vô kinh. Nhưng ông trời trêu tức, mang đến tao tâm tư tình cảm vọng tưởng, lại nhằm tao tăng trưởng điểm thôn quê đồng ruộng, không tồn tại mẫu mã khí phỏng khuê phái nữ thế gia, tiếp sau đó bắt tao cho tới điểm phồn vinh này tranh tài, chỉ phụ thân thí mang đến tao vẻn vẹn vẻ bên ngoài tốt…”

Khương Tuyết Ninh với dung mạo xinh rất đẹp tựa hoa sen. Mày ngài uyển trả, đuôi đôi mắt cong lên, song môi ko son nhưng mà đỏ chót, đương nhiên yêu thương kiều, mị hoặc, lại vì thế bao nhiêu năm chấp chưởng phượng ấn, chắt lọc được tía phần thong dong đoan trang. Chỉ chau mi ngay lập tức khiến cho tim người tao đập thình thịch. *Truyện được dịch và đăng bên trên annguyet8797.wordpress.com đưa đi van nài ghi mối cung cấp.*

Vưu Phương Ngâm yên lặng đứng sau sống lưng nường thiệt lâu, nghe giờ nường điểm hương thơm thiệt khẽ, lưu giữ cho tới nường vô đôi mắt thế nhân là người đo lường và tính toán tường tận, một đời giành đoạt trục lợi, tự nhiên với chút hoảng loạn, lại sở hữu chút ai oán trong thâm tâm. Cả nhì đều biết rõ, Khương Tuyết Ninh dường như không bay được. Khương Tuyết Ninh đột nhiên nở nụ cười: “Phương Ngâm, trong vòng thời hạn này, kỳ thực tao vẫn nghĩ về, tao thiệt sự thực hiện sai rồi sao?”

Khi còn nhỏ nhắn, nường được Uyển Nương nuôi rộng lớn, ko biết thân thích thế của tôi, ở thôn trang phía bên ngoài tự tại tự động bên trên tăng trưởng, là một trong con cái chim quí cất cánh không có bất kì ai quản lí được, chỉ mất Uyển Nương mới mẻ khiến cho nường quay trở lại. Uyển nương xuất thân thích là sấu mã (1), là phái nữ nhân tinh hoa vô vô vàn phái nữ nhân. Bà ấy thưa, thiên hạ là thiên hạ của nam giới nhân, chỉ mất nam giới nhân mới mẻ đoạt được được; nhưng mà phái nữ nhân, chỉ việc đoạt được nam giới nhân, đó là đoạt được thiên hạ.

*”Sấu mã” (nguyên văn là: “瘦马”) thực đi ra đó là những cô nhỏ nhắn được mua sắm kể từ nhỏ. Đến thời gian Minh – Thanh thì việc nuôi “sấu mã” đang trở thành nguyệt lão góp vốn đầu tư mang đến số lợi kếch sù, với thật nhiều kẻ thường xuyên thực hiện nghề nghiệp này.

Trước quăng quật vốn liếng mua sắm những cô nhỏ nhắn xinh xẻo kể từ mái ấm gia đình túng bấn đau khổ về giáo dục, dạy dỗ những nường ca múa, cố gắng kì thư họa, trưởng thành và cứng cáp sẽ ảnh hưởng xuất bán cho những người dân phong phú thực hiện thiếp hoặc buôn bán vô nhà chứa, dò xét lời nói kể từ bại. Lúc mua sắm, giá chỉ một cô nhỏ nhắn chỉ ở mức rộng lớn mươi quan lại chi phí, đến thời điểm buôn bán lợi tức đầu tư khoảng tầm một ngàn năm trăm lượng, vô nằm trong hời. Bởi vì thế những cô nhỏ nhắn xuất thân thích túng bấn đau khổ rất rất gầy guộc yếu đuối vì thế đói ăn nhưng mà cái danh “sấu mã” tức là “ngựa còm” cũng kể từ này mà đi ra.

Mãi về sau khi về kinh, nường quen thuộc biết tè hầu gia Yến Lâm của Dũng Nghị hầu phủ, hắn đem nường phái nữ fake nam giới trang, tùy ý giao phó du phấn chấn đùa vô kinh trở thành, cho tới phụ thân u nường cũng không đủ can đảm quản lí giáo rất nhiều, với vài ba phần tương tự thanh mai trúc mã.

Về sau Dũng Nghị hầu phủ bị liên luỵ vô án mưu lược phản của Bình Nam vương vãi. Cả ngôi nhà Yến Lâm bị lưu đày đọa ngàn dặm. Thiếu niên còn ko thực hiện quán lễ, vô tối vượt lên trước tường cao Khương phủ dò xét nường, giọng khàn khàn, cầm chặt tay nường, nói: “Ninh Ninh, ngóng tao, tao chắc chắn tiếp tục quay trở lại cưới ngươi.”

Khương Tuyết Ninh thưa với hắn: “Ta ham muốn gả mang đến Thẩm Giới, tao ham muốn thực hiện vợ vua.”

Còn lưu giữ, Yến Lâm vẫn còn đấy niên thiếu hụt ấy như nhìn xuyên qua quýt tấm lòng nường, như con vật giãy giụa giụa, đỏ chót đôi mắt, cắm chặt răng. Đêm bại thiếu hụt niên rơi rụng lên đường ngây ngô vốn liếng với, buông tay nường, con quay người mất tích vô mùng tối.

Năm năm tiếp theo, nường đang được là vợ vua của Thẩm Giới. Con đàng trèo lên hậu vị cũng ko tiện lợi như thế, vì vậy vô sinh mệnh ngắn ngủi ngủi của nường, người tương tự như Yến Lâm quá nhiều. Tỉ như Lại cỗ thị thầy thuốc Tiêu Định Phi. Tỉ như Cẩm Y Vệ đô lãnh đạo sứ Chu Dần Chi. Thậm chí, Lạc Dương trưởng công chúa Thẩm Chỉ Y về sau cũng bị tiêu diệt đi…

Chỉ là, chẳng ngờ đâu rằng, thiếu hụt niên rất lâu rồi sẽ sở hữu được ngày Đông Sơn tái mét khởi. Sau khi lập chiến công ở biên quan lại, Yến Lâm đầu quân mang đến Tạ Nguy, lấy cờ hiệu “Thanh Quân Trắc”, đem giáp quay trở lại, dẫn quân vây khốn kinh trở thành, kiểm soát cả tòa Tử Cấm trở thành, cũng giam cầm lỏng nường.

Thẩm Giới bị người tao hạ độc, triền miên bên trên chóng bệnh dịch, ko nhằm ý cho tới triều chủ yếu. Yến Lâm ngay lập tức đàng hoàng đi ra vô cung của nường, từng lượt cho tới đều mang đến mỹ nữ tháo lui đi ra. Trong triều đình, không có bất kì ai dám thưa. Người người đều biết rõ, hắn là phụ tá tâm đầu ý hợp của Tạ Nguy. Lúc Tạ Nguy sở hữu nửa hoàng cung, là hắn (Yến Lâm) đem binh lưu giữ vững vàng cửa ngõ cung, ngăn chặn với người trốn thoát; khi Tạ Nguy tịch thâu gia sản giết mổ Tiêu thị cửu tộc, là hắn dẫn người phá huỷ cửa ngõ phủ đóng góp chặt, bắt toàn bộ nam giới phái nữ già nua con trẻ ra…

Bây giờ, hắn nằm trong Tạ Nguy, là thiếu hụt sư rất lâu rồi, đứng phía bên ngoài cửa ngõ cung của nường. Thẩm Giới đang được chầu ông vải, khắc ghi chiếu thư mệnh nường buông rèm chấp chủ yếu. Nhưng nhưng mà trữ quân (người quá kế) lựa chọn kể từ tôn thất còn ko đăng cơ, bên trên đàng vội vàng về kinh, đã biết thành quân loàn chém đầu, treo ở cửa ngõ trở thành.

Hiện bên trên, cho tới phiên nường. Khương Tuyết Ninh nhẹ dịu banh đôi mắt coi, coi bóng người ngoài cửa ngõ, thần sắc bao nhiêu phần thê bổng. Vưu Phương Ngâm coi nường với chút buồn buồn chán. Nàng đã và đang gác lại đũa hương thơm, đậy vung lại lư hương thơm, lấy vỏ hộp gấm vuông vức bên trên bàn, banh đi ra.

Bên vô là ngọc tỉ truyền quốc, và một phong ý chỉ nường đang được viết lách hoàn thành và đóng góp ấn một canh giờ trước. Mé vô ý chỉ viết lách, nường tự động nguyện tuẫn táng vì thế tiên quân, mời mọc thái sư Tạ Nguy hỗ trợ xã tắc, phụ tá triều chủ yếu, dò xét người hiền khô kế tiếp vị.

Khương Tuyết Ninh đột nhiên ngước đầu coi thông thoáng qua quýt phía phía bên ngoài hành lang cửa số. Không biết kể từ lúc nào, tuyết rơi xuyên suốt một tối đang được ngừng. Ánh nắng và nóng lóa mắt từ nửa tầng mây lòi ra, phản vào qua quýt hành lang cửa số, tạo ra một khoảng tầm sáng sủa ngời.

Nàng khẽ than: “Nếu sớm biết kết viên thời điểm hôm nay, tội gì mà nôn nóng vô kinh? Còn ko bởi vì lên đường vạn dặm đàng, coi vạn dặm sông núi, thực hiện chim chóc tự tại tự động bên trên. Đời này, ở đầu cuối vô trở thành cung cấm, phồn vinh chăng tơ trở thành kén…”

Vưu Phương Ngâm tĩnh mịch ko thưa. Khương Tuyết Ninh ngay lập tức hỏi: “Phương Ngâm, nếu như mang đến ngươi một thời cơ lựa chọn lại, ngươi với cho tới nữa không?”

Vưu Phương Ngâm là kẻ kỳ quái quỷ nhất nhưng mà Khương Tuyết Ninh từng biết. Nàng vốn liếng là loại phái nữ của bá phủ, vụng về về xứng đáng thương, sau đó 1 lượt bị té xuống nước, cá tính thay cho thay đổi rộng lớn, kể từ bại xuất đầu mở ra, kinh doanh thực hiện nhiều, lập thương hội, chỉ vô bao nhiêu năm ngắn ngủi ngủi ngay lập tức phát triển thành thương nhân lớn số 1 kinh trở thành. Nếu thưa nường ấy lũng đoạn cả kinh trở thành cũng ko ngoa. Chỉ là vận khí nường ấy ko chất lượng, vô trận tranh tài cung đình này, trước đứng sai phe, về sau cho dù cũng quy mặt hàng Tạ Nguy, tuy nhiên bao nhiêu thời nay cũng trở nên phòng ngừa, giam cầm lỏng bên trên cung này.

Hai người bi thảm ở và một khu vực, ngược lại trở thành tri kỷ. Khương Tuyết Ninh nghe chuyện nường ấy trải qua quýt dựng nghiệp bởi vì nhì bàn trắng tay, thiệt nhiều điều mới mẻ kỳ lạ, còn nghe phàn nàn chuyện nường ấy lên đường kinh doanh, khi trải qua quốc tế, mô tơ tương đối nước đã và đang xuất hiện nay. Động cơ tương đối nước là đồ vật gi, Khương Tuyết Ninh ko biết. Nhưng Vưu Phương Ngâm luôn luôn thưa bản thân ko nên người điểm này, nhưng mà tới từ một điểm xa tít, ko thể quay trở lại nữa. *Truyện được dịch và đăng bên trên annguyet8797.wordpress.com đưa đi van nài ghi mối cung cấp.*

Nàng ấy còn thưa, bên trên triều với cùng 1 kín rất rất rộng lớn, nếu mà biết nó, phàm là người dân có chút trí nhớ cũng sẽ không còn lựa chọn sai thuyền vô trận tranh tài này. Chỉ không mong muốn, nường ấy biết vượt lên trước muộn.

Vưu Phương Ngâm sâu sắc kín thở lâu năm, mỉm cười chua chát: “Thời đại chim cũng ko thèm ị này, kẻ điên này quí xuyên thì xuyên đi!” Khương Tuyết Ninh trước đó chưa từng nghe lời nói thưa thô bỉ như thế, hoảng loạn một chút ít, lại lưu giữ cho tới canh giờ, đựng giọng hô: “Tạ đại nhân!”

Màu son của tường cung bị chứa đựng vô tuyết White. Ngoài cửa ngõ cung sầm uất nghịt người. Yến Lâm cầm chặt dò xét. Người đứng đầu đứng thẳng người, nghe vậy ko vấn đáp. Nhưng Khương Tuyết Ninh biết hắn có thể nghe được.

Xem thêm: before sunset

Đây là kẻ tâm cơ sâu sắc nặng nề nhất vô triều đại Đại Càn. Vẻ ngoài thánh nhân, tâm địa yêu tinh quỷ. Đế sư nhì triều, thái sư của hoàng thái tử, từng nào người kính trọng hắn, ngưỡng mộ hắn? Lại ko biết, bên dưới vẻ thong dong phiêu dật, đựng giấu quanh lệ khí tràn trề, tâm tư tình cảm toàn sự giết mổ chóc: Thượng phương bảo dò xét Thiên Tử ban, bám lênh láng tiết tươi tắn hoàng gia, giết mổ cho tới nỗi tiết nhuộm đỏ chót sông hộ thành; đôi bàn tay tấn công đàn chấp cây viết, đoạt lấy tính mạng con người mọi người Tiêu thị, tử thi người Chịu đựng liên luỵ xếp như núi. Đây là kẻ có một không hai nhưng mà nường sử dụng toàn bộ vốn liếng liếng cũng ko thể lấy lòng.

“Ngài giết mổ hoàng gia, tru Tiêu thị, khử quân loàn, tay cầm quyền bính, tay cố gắng tính mạng con người người của tao, theo đuổi lý, tao không tồn tại tư cơ hội bàn ĐK nằm trong ngài.” Khương Tuyết Ninh đùng một phát rơi một giọt nước đôi mắt, ứ điểm mu bàn tay nàng: “Ta cả đời này, từng tận dụng không ít người, tuy nhiên cảnh giác tính đi ra, tao phụ Yến Lâm, Yến Lâm trả thù oán ta; tao sử dụng Tiêu Định Phi, Chu Dần Chi, bọn hắn cũng giẫm giẫm tao nhưng mà thượng vị; tao đo lường và tính toán Thẩm Giới, giờ đây cũng nên vì thế hắn tuẫn táng, nằm trong xuống hoàng tuyền. Ta ko nợ bọn hắn…”

Cả đời phiêu diêu tự do thoải mái cứ như thế trôi qua quýt. Chủy thủ vô ống tay áo nường nhẹ dịu rút đi ra, hàn quang đãng lấp lóe bên trên lưỡi đao, phản chiếu đôi mắt của nường nằm trong thoa thiết lập hoa mỹ mặt mũi tóc mai. Khương Tuyết Ninh thân thích thể lập cập rẩy, thanh âm cũng lập cập lập cập, nước đôi mắt đong lênh láng, tuy nhiên nường ko được khóc, chỉ thưa từng chữ từng chữ một: “Duy có duy nhất một người, cả đời thanh chủ yếu, nghiêm cẩn cẩn theo đuổi luật, là tao uy hiếp Bách Chi, kinh hắn lạc lối, kinh hắn dù nhơ danh dự nửa đời. Hắn là một trong quan lại chất lượng. Tạ đại nhân, lưu giữ năm bại bên trên đàng lên kinh, Tuyết Ninh từng với ân sử dụng tiết bản thân cứu vãn ngài, ni sử dụng một mạng của tao, thay đổi lấy một mạng của hắn, mang đến hắn một con phố sinh sống đi…”

Ai dám nghĩ về, vợ vua nương nương bạc tình bạc nghĩa, lạnh lẽo lùng cho tới nỗi nhường nhịn như vô tâm, sẽ sở hữu được một ngày, sử dụng mạng tôi chỉ nhằm thay đổi lấy một Hình cỗ thị lang? Đến tột nằm trong là nường vô tâm, hay là không ai vừa đủ sức thực hiện rét tim nàng?

Bên ngoài cửa ngõ cung, người bại đứng yên tĩnh rất mất thời gian mới mẻ thản nhiên nói: “Được.” Giọng thưa này thiệt sự rất đơn giản nghe… tương tự rất thực lâu trước đó. Khương Tuyết Ninh tự do thoải mái mỉm cười một giờ, quyết tuyệt trả tay…

“Phụt phụt.” Chủy thủ sắc bén rạch ngang cổ tinh xảo của nường, đúng vào lúc bại, ngoài tường cung, tựa hồ nước còn tồn tại giờ ngôi trường dò xét ai rơi xuống khu đất leng reng.

Nàng trượt xuống.

Trâm thiết lập tóc tinh nghịch xảo đập xuống khu đất, bảo thạch văng đi ra. Máu tươi tắn ấm cúng theo đuổi bậc thang băng lãnh bên trên mặt mũi khu đất lừ đừ rãi ngấm banh rộng phủ, tương tự như suối nước hiền hòa nhưng mà nường lúc còn nhỏ thông thường xuyên chân trần lội đùa.

Vào trở thành cung cấm, phồn vinh chăng tơ trở thành kén chọn.

Khôn Ninh cung, ở đầu cuối trở thành điểm chôn xương, bộ phận mộ táng thanh xuân nường. Ngoài hành lang cửa số tia nắng phản vào, tuyết tan từng chút từng chút, ở đầu cuối lừ đừ rãi tiêu xài tán…

*

Một giấc nằm mê thiệt lâu năm, vô nằm mê toàn bộ nhân ngược một đời đều lếu láo độn, chỉ mất cảm hứng khi mũi đao trải qua cổ là rõ rệt cho tới đỉnh điểm. Thật nhức. Khương Tuyết Ninh nghĩ về, nếu như sớm biết, nên lựa chọn cách thức này ko nhức nhưng mà bị tiêu diệt.

“Khục.”

Trong nằm mê tương tự như với đồ vật gi đè xay ngực nường, khiến cho nường ko thở nổi, thế là nường ho khan một giờ, rốt viên u ám banh đôi mắt đi ra.

Nhưng nhưng mà nường thực sự bị đe nẹt. Nàng phía trên chóng xốc xếch, thưa đúng đắn rộng lớn, là nằm tại thân thích nhì nam giới nhân. Gần vô tấc gang là một trong khuôn mặt non nớt nho nhã, tương đối thở cơ hồ nước phả vô mặt mũi nường, thậm chí là còn tồn tại một chiếc tay gác bên trên người nường. Khương Tuyết Ninh cảm nhận thấy trí nhớ như chuẩn bị vỡ tung ra.

Cảnh tượng này, ko thể ko khiến cho nường nghĩ về đến thời điểm trước Yến Lâm tạo nên phản, giam cầm lỏng nường, luôn luôn trực tiếp yên lặng ko một giờ động phi vào vô cung nường, khiến cho nường thậm chí là ngủ cũng ngủ ko yên… Nàng hất tay người này đi ra, xoay người ngồi dậy. Thiếu niên kể từ vô nằm mê khẽ banh đôi mắt, coi hành vi của nường nhưng mà kỳ quái quỷ ngồi dậy, còn ham muốn trả tay kéo nàng: “Ôi, Khương huynh tất cả chúng ta ngủ tiếp… “

“Làm càn!” Tốt xấu xí nường cũng chính là vợ vua thậm chí là tín hiệu lệnh rộng lớn trăm con người, Khương Tuyết Ninh nghe hắn thưa năng tục tĩu, còn bắt gặp động tác phóng đãng của hắn, trọn vẹn vô thức vung tay tát hắn một cái!

“Bốp!” Một giờ vang lên kinh động cho tới thiếu hụt niên chóng mặt mũi bại đang được gối lên dò xét ngủ say. Hắn banh đôi mắt đi ra, là mi lâu năm mũi cao môi mỏng manh, một thân thích nhuệ khí. Nhìn cảnh tượng này, hắn u ám và sầm uất, tức thì tiếp sau đó ngay lập tức thông thoáng coi thanh niên hoa phục áo bào xốc xếch, phía bên phải khuôn mặt với năm lốt ngón tay ửng đỏ chót, nằm trong khuôn mặt Khương Tuyết Ninh vừa vặn kinh vừa vặn phẫn uất. *Truyện được dịch và đăng bên trên annguyet8797.wordpress.com đưa đi van nài ghi mối cung cấp.*

“Soạt” một giờ, thiếu hụt niên kịp phản xạ, vô nháy đôi mắt đựng bước ngăn trước người Khương Tuyết Ninh, rút dò xét thoát ra khỏi vỏ, mũi dò xét kề cổ thiếu hụt niên kia! Gương mặt mũi còn 1 phần ngây ngô ni phủ kín băng sương. Hắn lạnh lẽo lùng đựng giọng hóa học vấn: “Ngươi làm cái gi nường ấy* rồi?!”

Thiếu niên này ngạc nhiên, vậy nhưng mà người bại lại khích động dám rút dò xét kề cổ bản thân, vừa vặn tấm tức vừa vặn không có tội, bưng mặt: “Có thể thực hiện cái gì? Bản vương vãi đâu với đoạn tụ!” Thiếu niên bại nhăn mi, coi hắn, ánh nhìn mươi phần không tin.

Bản vương… Khương Tuyết Ninh đột nhiên ngây ngẩn toàn bộ cơ thể.

Cho tới nay, nường mới mẻ chậm rì rì nhận biết hương thơm rượu bên trên người bản thân, phân phát hiện nay bản thân đem quần áo màu xanh da trời lục thêu cành trúc bởi vì chỉ vàng, là nam giới trang, cánh tay tấn công người vừa vặn rồi đang dần nhức rát.

Nữ fake nam giới trang.

Không nên vô nằm mê.

Xem thêm: hoạt hình đấu la đại lục

Mà thiếu hụt niên bị dò xét chỉ vô, nằm trong thiếu hụt niên ngăn trước người nường, rốt viên từ từ hình thành vô trí nhớ: Người này về sau tiếp tục thực hiện nhà vua – Thẩm Giới, người bại về sau là loàn thần – tè hầu gia Yến Lâm! Đây đó là “Trùng sinh” nhưng mà Vưu Phương Ngâm thông thường nhắc cho tới sao? Nàng kiếp trước xem xét cảnh giác, xoay một đám nam giới nhân, đời này vừa vặn mới mẻ chính thức đang được mang đến nhà vua sau này một bạt tai…

Hiện bên trên quỳ xuống tạ tội còn kịp không?

*chỗ này Yến Lâm sử dụng kể từ “nàng”, tuy nhiên trong giờ trung thứ bực tía số không nhiều 2 kể từ cô ấy, anh ấy với phân phát âm như nhau, nên Thẩm Giới nghĩ về là “hắn”, Ninh Ninh lại đang tiếp tục phái nữ fake nam giới trang nên mới mẻ với chuyện tiếp sau đó.