dư sinh

Đêm phụ thân mươi. Bắc Kinh đón thêm 1 mùa rét thời điểm cuối năm, nhiệt độ phỏng ngoài thiên nhiên chỉ với -5 phỏng.

Vậy tuy nhiên bên dưới quốc lộ vẫn tỏa nắng cờ hoa, từng loại người tấp nập khuynh hướng về toà ngôi nhà Thời Đại ngóng kiểm điểm ngược.

Bạn đang xem: dư sinh

Trái ngược trọn vẹn với vẻ sầm uất náo nhiệt độ ê, toà thành tháp lừng lững tuy nhiên đơn độc bên trên sườn núi hiện hữu lên vẻ cổ kính tĩnh mịch vô tối đen sạm.

Bên ngoài cổng dựng vài ba con xe tương đối sang trọng và quý phái, sở hữu nhì người vệ sĩ khoác vật dụng đen sạm đứng cạnh gác.

Lúc này, đèn đuốc kể từ vô ngôi nhà ra phía bên ngoài cổng đều được nhảy sáng sủa, dọc nhì mặt mũi lối chuồn vào trong nhà đều được chăng đèn nháy lung linh.

Cố Dư kể từ bên trên tầng 4 nhìn xuống kiệt tác của tôi, chống tay lên hành lang cửa số cười cợt híp đôi mắt.

Thân thể miếng mai thoạt nhìn còn tồn tại chút yếu ớt, mái đầu đen sạm lâu năm ngang sống lưng xoã tung bên trên bờ vai gầy đét của cô ấy, ụp xuống trước vùng ngực. Trời giá tiền tuy nhiên cô chỉ khoác cái váy xếp li color hồng lâu năm ngang gối, song người mẫu chân dài khẽ cong lên, tựa vô lan can.

Cố Dư nhìn đi ra con phố bên phía ngoài sườn núi, thở đi ra từng làn tương đối White xoá. Một lát sau, cô mới mẻ cảm nhận thấy giá tiền, nhìn cái áo khóa ngoài lên mỏng tanh màu xanh lá cây bên trên người, rùng bản thân một chiếc rồi xoay người xuống tầng.

Đèn chùm bên trên xà nhà sáng sủa trưng, truyền họa màn hình hiển thị vô cùng rộng lớn đang được chiếu lịch trình kính chào xuân năm mới tết đến, thời điểm hiện nay bên trên sofa chỉ với cô em bọn họ Cố Mạn đang được để ý nghịch tặc điện thoại cảm ứng.

Cố Dư thở lâu năm, tiến thủ lại ngay gần, "Tiểu Mạn, phụ huynh em khi nào về?"

Cố Mạn nhắn tin cậy thời gian nhanh thoăn thoắt, đôi mắt vẫn ko rời màn hình hiển thị, vấn đáp cô,

"Tối ni ạ."

Cố Dư suýt nữa thì nhảy cười cợt, vỗ đầu cô nhóc, "Chị chất vấn là bao nhiêu giờ về?"


Cố Mạn lè lưỡi, fake tay lên nhìn đồng hồ thời trang, "Sắp rồi đó, chị Tiểu Dư, chị vội vàng đồ vật gi chứ, canh đậu đỏ rực chưng dâu cả nấu nướng thật nhiều, tiếp tục không có ai ăn không còn phần chị."

Cố Dư trừng đôi mắt, nhìn con cái nhỏ xíu, "Quỷ linh tinh nghịch."

Nói rồi lại ngồi bên trên ghế sofa đối lập, coi lịch trình.

Dưới phòng bếp là u cô Diệp Lộ và cô phụ thân Cố Noãn đang được nấu nướng bữa cơm trắng tất niên cuối năm, giờ đồng hồ chén đĩa chạm vô nhau lạch cạch, hoà vô giờ đồng hồ nhạc vạc đi ra kể từ truyền họa, vô ngôi nhà vô cùng sở hữu không gian đầu năm mới.

Một lát sau, ánh sáng của đèn trộn kể từ xe hơi hấp thụ vào tận thềm, Cố Dư bịa đặt điều khiển và tinh chỉnh bên trên bàn, xỏ dép bông chạy ra phía bên ngoài.

Người bên trên xe pháo vừa vặn bước xuống, cô còn còn chưa kịp rất rõ là ai thì Cố Mạn tiếp tục nhảy tót vô lòng người ê, nũng nịu,

"Bố u tiếp tục về."

Người vừa vặn về là phu nhân ck chú nhì, Cố Lự và Ôn Điệp, phụ huynh của Cố Mạn.

Cố Dư tương đối hụt hẫng, nhỏ giọng kính chào nhì người. Ôn Điệp khoác sườn xám chuồn giầy gót cao vừa vặn cười cợt vừa vặn xoa đầu cô. Cố Lự vừa vặn ôm phụ nữ, vừa vặn chuồn vừa vặn chất vấn Cố Dư,

"Trong ngôi nhà tiếp tục ai về ko Tiểu Dư?"

"Bố con cháu tiếp tục về, đang được phía trên chống ông nội nằm trong chú phụ thân, cô phụ thân và u con cháu đang được ở bên dưới phòng bếp ạ."

Cố Lự thay cho giầy, gật đầu. Cố Mạn kể từ trong tâm địa ông chạy vào trong nhà.

Vừa vào trong nhà, Cố Lự tiếp tục lên chống bắt gặp ông nội, còn Ôn Điệp cũng xuống chống phòng bếp phụ người xem một tay. Phòng khách hàng rộng thoải mái thông thoáng chốc lại chỉ với cô và Cố Mạn.

Mọi người đều tiếp tục về không còn,chỉ với một người. Lúc này Cố Dư mới mẻ tương đối nóng bức sắng nhìn đồng hồ thời trang,tiếp tục ngay gần 10h rồi.

_____________

Mười một giờ, Ôn Diệp lên chống ông nội bên trên tầng nhì gọi người xem xuống ăn cơm trắng, Cố Mạn kinh ngạc,

"Chúng tớ ko đợi chú Cố hoặc sao ạ?"

Cố Dư ngước đầu nhìn u, Diệp Lộ nhìn đồng hồ thời trang, rằng,

"Chú chuẩn bị về rồi, tất cả chúng ta dọn trước."

Cố Dư xuống chống phòng bếp phụ người xem chuẩn bị thực phẩm lên bàn, tất cả đều thịnh biên soạn. Cố Lự, chú phụ thân Hàn Mặc và phụ thân cô Cố Đông cũng fake ông nội ngồi xe pháo lăn lóc xuống. Cố Noãn nhìn người xem tiếp tục ngồi vô bàn ăn,

"Có nên đợi lão tứ về rồi ăn tiện thể luôn luôn ko, ăn tất niên cuối năm thì nhộn nhịp đầy đủ mới mẻ vui mừng chứ?"

Cố Dư nhìn điểm trống rỗng kề bên, yên lặng. Lúc này người dân có quyền uy nhất bên trên bàn ăn vẫn chính là ông nội, nghe đoạn thắc mắc của Cố Noãn, người xem đều hàng loạt nhìn ông cụ. Ông nội nghiêm ngặt tự khắc nhíu mi,

"Đi thực hiện xung quanh năm trong cả mon, tới mức bữa tất niên cuối năm cũng ko về kịp giờ. mời, ko cần thiết ngóng nó."

Cố Mạn vẫn hồn nhiên nhất, nhìn ông nội giận hờn chú tư, phì cười cợt. Mọi người bên trên bàn ăn đều chính thức sẩy rả thủ thỉ, chính thức sử dụng bữa.

Cố Dư do dự một lúc cũng cầm cố đũa chính thức ăn.

Mọi người vừa miệng vừa vặn chuyện trò sẩy rả, cho tới ông nội thông thường luôn luôn nghiêm ngặt tự khắc tuy nhiên thời điểm hôm nay vẫn bị con cái con cháu trêu chọc mà đến mức cười cợt rộng lớn. Tâm trạng Cố Dư cũng hạnh phúc rộng lớn phần nào là.

Chưa được bao lâu thì ngoài cổng vang lên giờ đồng hồ mô tơ xe pháo tiếng ồn, tiến thủ vô sảnh ngôi nhà rồi tắt hẳn.

Tiếng động phô trương thế này cũng chỉ mất lão tứ mới mẻ thực hiện như vậy, người xem đều đã biết là anh về nên cũng không có ai vùng lên, ngóng anh vô.

Cố Thần Sinh thay cho giầy, đi qua phòng tiếp khách trống rỗng ko, ngó nghiêng một lúc rồi vứt chìa khoá xe pháo bên trên sofa, chuồn trực tiếp xuống phòng bếp.

Nhìn người xem ngồi tương đối đầy đủ bên trên bàn, anh nhấp lên xuống đầu, thực sự ăn tuy nhiên ko đợi thiệt.

Mọi người thấy anh về, tiếng ồn kính chào chất vấn một trận,cũng ko hề khách hàng sáo lại nối tiếp bữa tiệc.

Xem thêm: viễn khê

Từ đầu cho tới cuối, Cố Dư đều ngồi yên lặng cúi đầu ăn cơm trắng, là kẻ có một không hai ko tỏ vẻ xin chào anh.

Miếng củ cà rốt cô tiếp tục ngậm vô mồm được bao nhiêu phút rồi, tim đập rộn rực cảm biến ghế kề bên bị lôi ra, tiếp sau là hương thơm hương thơm không xa lạ xộc vô sinh sống mũi.

Cố Thần Sinh ngồi xuống, nhìn cô nàng kề bên đang được thong dong nhai rột rột miếng củ cà rốt vô mồm, cười cợt cao bồi,

"Không thèm kính chào chú luôn luôn sao?"

Cố Dư ngước đầu liếc anh một chiếc, giá tiền nhạt nhẽo, "Chào chú Cố."

Cố Thần Sinh nhảy cười cợt, xoa đầu cô, "Chẳng đáng yêu và dễ thương một chút nào."

___________

Bữa cơm trắng thời điểm cuối năm rộn ràng tấp nập, người xem trừ Cố Mạn mới mẻ 16 tuổi hạc đều cụng li, ai nấy sắc mặt mũi đều đỏ rực bừng. Cố Dư tợp rất ít tuy nhiên cũng tương đối choáng ngợp, được một lúc ngay tắp lự vùng lên chuồn vào trong nhà dọn dẹp.

Hình như Cố Thần Sinh cũng chuếnh choáng say rồi, khi cô ra đi tiếp tục thấy anh quay đầu sang một bên nhìn bản thân, nhướng mi cười cợt ngả ngớn, tóc anh tương đối xù lên, áo sơ mép áo sơ-mi vốn liếng khi đầu ở trong thắt sống lưng đã và đang tuột ra phía bên ngoài, rất là tùy tiện.

Cố Dư lơ chuồn ánh nhìn anh, cúi đầu ngồi vô điểm, nối tiếp sử dụng bữa.

Bữa ăn kéo dãn cho tới ngay gần 12 giờ, người xem chi ra sảnh trước sẵn sàng phun pháo bông.

Cố Dư thời điểm hiện nay khoác thêm 1 cái áo lông lâu năm cho tới đầu gối, chống tay ngồi bên trên bậc thềm nhìn Cố Mạn tinh nghịch nhen nhóm pháo bông, đợi tia lửa sáng sủa lên ngay tắp lự cười cợt huỷ lên, chạy ù té.

"Đoàng đoàng đoàng"

Hàng loạt giờ đồng hồ pháo nổ lên đích thị khoảnh tự khắc bước qua chuyện năm mới tết đến, Cố Dư nhìn pháo bông muôn hình vạn trạng, cười cợt híp đôi mắt. Khuôn mặt mũi người phụ nữ xinh rất đẹp, môi hồng răng White, lọt được vào đôi mắt người nam nhi, phút chốc còn tỏa nắng hơn hết pháo bông bên trên trời.

Giữa giờ đồng hồ tiếng ồn, người xem đều chúc nhau năm mới tết đến hạnh phúc, ai nấy đều cười cợt cho tới quên cả men say. Cố Thần Sinh nhìn cô, vô đôi mắt như chứa chấp cả thiên hà,

"Năm mới mẻ hạnh phúc."

Cố Dư cũng nhìn anh, hai con mắt cong lên tựa vầng trăng khuyết, "Năm mới mẻ hạnh phúc."

_____________

Vì trước ê ai nấy đều tiếp tục tợp rượu nên cũng ko lâu sau ngay tắp lự hàng loạt chuồn ngủ.

Phòng ngủ Cố Dư tại tầng phụ thân, cô vừa vặn tắm đoạn, bên trên người đang ăn mặc cỗ váy ngủ color hồng cộc ngang đùi, ngồi bên trên nệm sấy tóc. Nhìn TP. Hồ Chí Minh vẫn đang được tỏa nắng bên dưới ê, cô bất giác thở lâu năm, vậy là lại trôi qua chuyện tăng 1 năm, cô đã và đang 22 tuổi hạc, chẳng bao lâu nữa tiếp tục chất lượng tốt nghiệp rồi.

Tắt đèn, căn chống chìm vô bóng tối, rèm cửa ngõ cũng đã nâng lại, khả năng chiếu sáng bên phía ngoài nhòa nhạt nhẽo hắt vô.


Không biết qua chuyện bao lâu, Cố Dư tiếp tục thiếp chuồn, thì đùng một cái bên trên người dân có một mức độ nặng nề đè nghiền khiến cho cô nghẹt thở, dịch chuyển. Bầu ngực thướt tha bị tóm gọn lấy, bàn tay xấu xí kể từ hâu phương bóp nhẹ nhõm. Cô giật thột banh đôi mắt, còn còn chưa kịp phản xạ thì đôi mắt đã biết thành che kín, tiếp sau là 1 giờ đồng hồ cười cợt ức hiếp vô nằm trong không xa lạ mặt mũi tai,

"Sụyttt...Đoán coi ai nào?"

Cố Dư gắt gỏng kéo bàn tay đang được bịt đôi mắt bản thân xuống, fake lên mồm cắm ko chút lưu tình, trước lúc buông đi ra còn day mạnh.

Người nam nhi hâu phương rên lên một giờ đồng hồ, thở phả vô cổ cô giá rực. Bàn thờ tay lớn kể từ ngực cô men theo gót lối cong máu mê người, vuốt dọc kể từ đùi lên, thông thoáng chốc, váy ngủ đã biết thành anh kéo lên tận thắt sống lưng.

Cố Dư ngăn anh lại, "Đang ở vô ngôi nhà, anh cũng ko thể đứng đắn một ít sao?"

Cố Thần Sinh vùi nguồn vào hõm cổ cô, ngửi hương thơm sữa tắm bên trên domain authority thịt cô, bàn tay tiến thủ vô vào quần con,

"Có anh phía trên, em hoảng sợ gì?"

Cố Dư nghiêng người, nương theo gót ánh trăng, nhìn trực tiếp vô người nam nhi trước đôi mắt. Ba mươi nhì tuổi hạc, loại cỗ dáng vẻ nên sở hữu này là trưởng thành và cứng cáp, tuy nhiên khi nào thì cũng lưu cao bồi manh, ko khi nào Chịu đựng trang nghiêm. Hình như anh cũng vừa vặn tắm đoạn, mái đầu cộc còn ko thô không còn tiếp tục chạy sang trọng phía trên rồi. Ngón trỏ cô vuốt khẽ lông mi anh, điểm nhẹ nhõm một chiếc,

"Hư lỗi."

Cố Thần Sinh cười cợt xấu xí, ngón tay bên dưới lật banh nhì cánh hoa, đột ngột chọc vô một chiếc,

"Tiểu cô nương, giờ mới mẻ biết cũng thiệt là muộn chuồn."

Cố Dư thở dốc, còn chưa kịp phản đối đã biết thành anh áp môi xuống, trước tiên đơn thuần cắm nhẹ nhõm, từ từ thơm sâu sắc, vị giác anh vẽ theo như hình dạng cánh môi cô, ngón tay bên dưới khẽ tiến thủ vô sâu sắc rộng lớn một ít, Cố Dư hé mồm rên lên, vị giác anh ngay tắp lự trượt vô.

Trên nệm rộng lớn, nhì người văng mạng bị tiêu diệt triền miên. Cố Thần Sinh ở nghiêng bên trên nệm, áp lấy Cố Dư, lồng ngực nhì người sít sao bám chặt lấy nhau, anh rắn rỏi, cô thướt tha, tuy nhiên đều giá rộp.

Một chân của Cố Dư vắt lên thắt sống lưng anh, bàn tay anh massas bên trên mông cô, ngón tay thỉnh phảng phất chọc vô lỗ nhỏ đầm đìa.

Đầu lưỡi cô bị anh mút chặt lấy, nhả đi ra, lại mút lấy, không ngừng nghỉ đùa bỡn,thông thoáng chốc cô tiếp tục trở thành một vũng nước thướt tha bên dưới người anh.

Đêm còn lâu năm, ánh trăng là loại tận mắt chứng kiến toàn bộ.

_____________

Khai hố khai hố 👏👏👏

Cảm ơn người xem tiếp tục cỗ vũ bản thân 🙏🙏🙏

Xem thêm: truyện tranh tình yêu thầm kín

Cảm ơn các bạn Lâm Duẫn Nhi tiếp tục design cho chính mình một bìa truyện vô cùng xinh nhé 💋💋💋

Lịch đăng ko rõ ràng, nếu như bản thân không tồn tại việc gì bận thì khoảng chừng 2 ngày 1 chương nhé 🙋🙋

Yêu thương ❤️